Có những ngày chỉ muốn một mình...

2016-03-15 07:00:26

Đó là những ngày màu trong cuộc sống của tôi, ngổn ngang chồng chất những tổn thương ngày thường, thèm một giấc ngủ dài ẩm ương, để trong màn đêm của sự mệt mỏi ấy, gục ngã ấy ta quên niềm đau phải nếm trải ngày thường.

Ngày còn bé thì mơ làm người lớn, làm người lớn rồi mới ngờ ngợ nhận ra chỉ có trong trí tưởng tượng trẻ con người lớn mới có cuộc sống màu hồng, còn hiện tại, ngoài màu hồng cũng lắm những tháng ngày tối tăm, màu xám chằng chịt trộn lẫn đen bất chợt lúc nào không hay, có những ngày bản thân không đủ sức cầm cự, mặc cho người, mặc cho đời, mặc kệ cả thời gian trôi, mặc kệ tất.

Có một ngày, công việc không theo ý muốn, người thì sống với cả nhiệt huyết, người thì chì chiết chẳng cho ngóc đầu, có những ngày phải cuối đầu ngậm bồ hòn làm ngọt, có những ngày khóc không được mà cười cũng chẳng xong, là ngày mà bản thân lê từng bước chân mệt mỏi trên đường về, ngước đầu nhìn trời và hỏi, thật ra đam mê tuổi trẻ của tôi đâu mất rồi, phải chi tôi được làm điều mà tôi thích, phải chi tôi được sống với ước mơ của chính mình, và phải chi chưa bao giờ phải nói hai chữ phải chi. Đèn đường vàng vọt, lòng người xuôi ngược những tâm tư, trôi không bến bờ giữa lòng thành phố quá vội vã.

Có những ngày tình yêu trong tôi vỡ làm hai, là ngày mà nụ cười của một ai không còn là tất cả, là vòng tay rời rạc, lạc rồi buông hẳn đôi tay, có những ngày mắt không thôi tìm kiếm với những thói quen còn xót lại, rằng mình đã gặp nhau ở đây, rằng nơi quán nhỏ đó đã từng có hai người mà nụ cười trên môi lúc nào cũng rạng rỡ, rằng hôm nay người không còn bên ta nữa, rằng ta không còn chỗ dựa, rằng hôm nay ta ngồi đây, chỗ cũ người cũ nhưng mất hồn, cafe đã đắng lòng người càng đắng thêm, lạc giữa đời tình ta trôi vô định, mất bến bờ.Tan biến

Có những ngày, bạn bè ta là ai, không biết. Bạn thân ư, không thể tâm sự vì nó vì mình cũng mệt mỏi nhiều rồi, nó cũng việc người việc đời, cũng bương chảy vất vả như ai đôi khi thương nó đến phát tội, hôm nay tao sẽ không than thở với mày vì tao cũng sẽ tự giải quyết được thôi, bạn thường, bạn xã giao càng không muốn nói, người thân thiết ư, người tâm sự ư, không có, người lạ, càng không, bất chợt giật mình hoảng hốt nhìn lại, khi bản thân tuyệt vọng nhất cũng là lúc bên cạnh ta không hề có một ai làm điểm tựa cho mà dựa vào. Bất lực

Đó là những ngày màu trong cuộc sống của tôi, ngổn ngang chồng chất những tổn thương ngày thường, thèm một giấc ngủ dài ẩm ương, để trong màn đêm của sự mệt mỏi ấy, gục ngã ấy ta quên niềm đau phải nếm trải ngày thường.

Và bạn đang đọc, và chắc chắn rằng bạn cũng có vô số ngày buồn như tôi

Tăng Minh Hiếu - Guu.vn
 

Trao đổi thông tin

Quý khách có thể dùng mẫu bên dưới để trao đổi thông tin với chúng tôi.

Authenticate image

Vui lòng nhập vào thông tin phía trên để trao đổi

Quản lý tài khoản

Trợ giúp

Giới thiệu