Là khi em tự cho mình cảm giác bình yên!

2016-12-01 14:44:00

 Đã bao giờ bạn ngồi cuộn tròn một góc, tay cầm cốc cà phê ấm nồng, hít hà cái mùi hương ngào ngạt đến say mê lòng người ấy giữa mùa đông lạnh giá? Đã bao giờ, những buổi sáng chủ nhật bạn cho phép bản thân mình được lười biếng cuộn tròn trong chăn ấm, nghe một bản nhạc quen thuộc, chỉ là nghe đi nghe lại những giai điệu? Đã bao giờ, bạn lặng yên một góc, chỉ lặng yên chứ không làm gì cả, lặng yên nghe tiếng mưa, nghe cả tiếng lòng.. Bạn gọi đó là gì? Ai đó gọi đó là bình yên, bình yên trong giông bão cuộc đời.


Cuộc sống ban cho ta nhiều điều mới lạ, cũng lấy đi từ ta những điều đã cũ. Mỗi người mỗi cách sống, mỗi người có một cách hưởng thụ cuộc sống khác nhau, mỗi con người mỗi cách sống ấy tạo nên cái gọi là cuộc sống. Yêu, ghét, hơn giận cũng là cách làm cho cuộc sống trở nên muôn màu, muôn vẻ, muôn trạng thái hơn mà thôi.

Em - đứa con gái cung Sư Tử, mạnh mẽ và ấm nồng..

Emthích ngồi cuộn tròn một góc trong căn phòng của mình, thích lặng nghe về nhạc Phật không lời mà một người lạ từng quen gửi tặng. Giữa những bộn bề của cuộc sống, giữa những áp lực của công việc, giữa những bất ngờ đến đau đớn của ai đó gây ra cho mình, emthích cách sống thu mình khi chỉ có mình tôi hơn, khác với vẻ bên ngoài cười nói chốn đông người, khi chỉ có mìnhdường như cuộc sống mới trôi thật chậm, để mình lắng đọng, để mình nghĩ suy.

Em thích vùi mình trong chăn ấm, thích lười biếng ngày chủ nhật, thích thả mình trên chiếc giường êm ấm khi mệt mỏi, thích uống cà phê vào ngày lạnh, thích hít hà mùi thơm ấy khi nó lan tỏa khắp căn phòng, cảm giác mọi thứ bình yên đến lạ. Em gọi những khoảnh khắc ấy là bình yên.

Đôi khi em hay nghĩ vu vơ, cuộc đời mỗi người như một chuỗi duyên nợ, mỗi người trên nhân gian chỉ cần một lần chạm mặt, một lần thấy nhau trong cuộc đời đó đã là duyên, có duyên mới gặp gỡ, có nợ mới yêu. Thế mà, có lúc em lại thấy, có những người họ thích say đắm một người mà chẳng thể nào bước đến, có những người ngay từ khoảnh khắc gặp một người đã biết đó là lúc mình rơi và trạng thái thất tình. Như vậy, là nợ hay là duyên, hay là số phận trêu người con người? Lại nhớ đến video của một chị chia sẻ trên facebook, hai người rất yêu thương nhau nhưng vấp phải sự phản đối của gia đình, nhất định gia đình họ phải phản đối bằng được không cho hai người đến bên nhau. Sao phải như vậy? Cuộc sống có bao lâu, trọn một kiếp mãi yêu nhau cơ mà. Bậc làm cha làm mẹ chẳng phải mong con sống hạnh phúc, yên bề gia thất đó sao. Ai cũng có quyền được lựa chọn hạnh phúc, được lựa chọn cuộc sống của mình, ai ai cũng có mưu cầu hạnh phúc. Đấy mới thật sự là cuộc sống, còn không nó chỉ là tổn tại.

Nhìn xung quanh đâu đó vẫn còn có những người cho em thấy cuộc sống này có ý nghĩa hơn là vùi mình trong nỗi buồn. Mọi thứ vẫn cứ trôi, dù là nỗi buồn ấy có to đùng, dù là vết thương ấy có từng sâu sắc, dù là tổn thương ấy khó có lành được, dù là biết em và anh mãi mãi chỉ là hai thế giới, không bao giờ gặp lại, không bao giờ chạm mặt. Và rồi ngày mai khi thức dậy, sẽ chẳng ai nhớ ai là ai, sẽ chẳng ai còn quan trọng với ai. Nắng vẫn cứ vàng, ban mai vẫn lung linh, đường phố vẫn cứ tấp nập.. Còn em vẫn một mình. Một mình đôi khi cũng là ngưỡng của bình yên! Một mình đôi khi là một đặc ân mà cuộc sống này ban tặng, không vướng bận không muộn phiền...

Chợt nhận ra, bình yên là khi em tự cho bản thân mình cảm giác bình yên!

Theo Guu.vn

Trao đổi thông tin

Quý khách có thể dùng mẫu bên dưới để trao đổi thông tin với chúng tôi.

Authenticate image

Vui lòng nhập vào thông tin phía trên để trao đổi

Quản lý tài khoản

Trợ giúp

Giới thiệu