• Tin tức
  • Những câu chuyện cảm động

Con gái nợ ba một lời xin lỗi...

2015-06-08 15:02:43

 Chỉ có những khi người ta cô đơn đến mức cùng cực, mệt mỏi đến lặng lòng mình và cần tìm nơi bình yên thì mới nghĩ đến nhà. Nơi mà có cơm nóng của mẹ và lời dạy của ba, ớ mái nhà đó có tiếng cười, có tình yêu thương vô bờ mà không phải từ bất kì người dưng nào ở sài gòn có thể mang lại được.

Sài gòn,
Ước mơ của bao nhiêu người, ước mơ của bao nhiêu cô cậu đang lấp lé ở ngưởng hai mươi, ở đó có những buổi rong chơi, phố phường, quán xá. ở đó có thể tự do khẳng định mình , tự do thưởng cho mình những chuyến đi xa đến một vùng đất lạ mà không bị một ai cấm cản, ở đó có cuôc sống xa hoa, với công việc lương tháng rủng rỉnh, với những căn hộ cao cấp đủ cho ước mơ của một người trưởng thành hằn mơ. Và có con trong đó ba ạ.
Vùng trời mới, con bước chân ra một khung cảnh rất mới so với quê nhà, ở đây nhộn nhịp, ở đây đông vui, ở đây có quá nhiều điều mới lạ mà tuổi trẻ của con mới được chập chững chạm vào.Ở đây tuyệt lắm ba ạ, so với vẻ thanh bình, yên an ở quê mình thì đây đối với con như một thiên đường của ước mơ.
Con rong chơi suốt hết ngày này tháng nọ. Kìa chợ bến thành, nhà thờ đức bà, chạm đến bằng tay và nhìn bằng mắt thật, đẹp siết bao. Kìa cafe bệt, Diamond, bitexco, tất cả điều làm cho con cảm thấy thích thú, uống những thức uống đắt tiền, ăn những món ăn mới lạ, tuyệt làm sao. Con muốn chạy ngay về kể cho ba nghe, ở đây con vui thế nào.
Con đi hết nơi này đến nơi khác, từ làm tình nguyện cho đến dự hội thảo, từ cắm trại cho đến thưởng cho mình một cuộc du hí sài gòn, tất cả đều lạ lẫm cái con có được đó chính là trãi nghiệm cộng với kinh nghiệm, con cảm thấy tự hào,như một con ếch dưới đáy giếng lâu năm cảm thấy sung sướng với việc mình làm khi được lên đến tận cùng miệng giếng.
Nhưng cũng có lúc con mệt mỏi, cũng có lúc con muốn dừng chân và rất nhiều lúc con muốn về nhà. Con dường như quên rằng, chính cái nơi mà con cho là nhỏ bé đó lại chính là vùng đất yên bình nhất mà con muốn tìm về mỗi khi mỏi gói chồn chân, con quên mất nơi đây có mẹ luôn mòn mỏi chờ con về, con chỉ biết vung tiền qua cửa mà quên rằng những đồng tiền trên tay con là mồ hôi và nước mắt của ba. Để giờ đây khi đứng trước mặt hai người con không còn hãnh diện mà ngược cảm thấy xấu hổ lắm ba à.
Con có chút tủi thân, có chút hụt hẫng, có chút xấu hỗ - con sẽ về với gia đình một ngày không xa.
Con yêu ba, và con cũng rất nhớ mẹ...
 
Theo Tăng Minh Hiếu - Guu.vn

Trao đổi thông tin

Quý khách có thể dùng mẫu bên dưới để trao đổi thông tin với chúng tôi.

Authenticate image

Vui lòng nhập vào thông tin phía trên để trao đổi

Quản lý tài khoản

Trợ giúp

Giới thiệu