• Tin tức
  • Những câu chuyện cảm động

Kỷ niệm ngày mưa

2015-05-18 16:03:56

 Nhìn trời mưa, bao nhiêu kỷ niệm lại ùa về trong tâm thức. Tôi chợt nhận ra đã rất lâu rồi, tôi không ngắm mưa. 

Ngồi nhìn mưa, tôi nhớ lắm cái ngày đó, hai đứa rong ruổi trên những con đường tắm mình trong mưa lạnh. Sở thích ngu ngơ lắm mà cả hai lại giống nhau, đó là không ai thích mặc áo mưa cả. Đi hoài trong mưa lãng mạn thế nào không biết nhưng mà cảm thấy lạnh lắm. Tôi nhớ, nhớ lắm cái câu mà tôi đã nói, ngại ngùng mà dễ thương quá: “Lạnh quá, cho ôm cái nha”. “Ừ, ôm đi”. Có biết đâu trong lồng ngực ai đó đang nhảy múa. Trời thì lạnh mà sao cứ muốn mưa hoài, muốn cho giây phút này mãi mãi đừng trôi qua.
Thời gian có chờ đợi ai đâu. Tôi lớn rồi, bôn ba với công việc, với cuộc sống, chia tay rồi sao? Không phải đâu, vì vốn dĩ mình là người của hai thế giới khác nhau mà. Trách ai đây, trách tôi sao? Có lẽ vậy. Tôi không vượt qua được cái gọi là số phận. Hay trách người bởi người cũng không vượt qua được cái gọi là quy luật. Cuộc sống vốn là thế mà.
Trời mưa, Tôi nhìn qua tấm cửa kính, nhắm mắt lại, chợt mỉm cười, Tôi có vài tình yêu rồi, tôi cũng yêu vài người rồi đó, nhưng mà có những thứ không thể thay thế được. Bây giờ, người có ngồi ngắm mưa không? Có nhắm mắt lại và nhớ về tôi không? Đừng làm như tôi nhé, buồn lắm.
Cuộc đời bôn ba xuôi ngược, bây giờ người làm gì? Sống như thế nào? Tôi thầm cầu mong sao người được hạnh phúc. Tôi không liên lạc với người nhưng hình ảnh người tôi không quên được, bây giờ và mãi mãi.
Nếu bây giờ có người, mình lại đi trong mưa nhé! Đến giờ tôi vẫn vậy, không thích mặc áo mưa và chắc tôi sẽ lạnh lắm, Tôi muốn đứng từ phía sau lưng người và hỏi “Lạnh quá, cho ôm cái nha?”.
Theo Quang Trung - VnExpress

Trao đổi thông tin

Quý khách có thể dùng mẫu bên dưới để trao đổi thông tin với chúng tôi.

Authenticate image

Vui lòng nhập vào thông tin phía trên để trao đổi

Quản lý tài khoản

Trợ giúp

Giới thiệu