Mình có còn đợi được nhau không anh? Khi mà thời gian trôi qua mà vẫn không tìm lại được cảm xúc với nhau như thế? Khi mà tình cảm hóa thành một thói quen nhàm chán, khi mà ở bên nhau mà vẫn thấy lạnh lẽo biết bao.
Mình có còn đợi được nhau không anh? Khi mà những thiết tha ngày xưa có còn chôn chặt được những hoài nghi về chia cách? Khi mà em ngẩng đầu hay cúi đầu đều có thể lãng quên đi một vài kỷ niệm vốn đã từng rất trân trọng. Quá khứ hay hiện tại liệu có khác gì nhau?
Khoảnh khắc người ta rơi vào trạng thái tận cùng của đau thương, ắt sẽ sinh ra tâm lý chán nản và muốn buông tay. Em đã từng bải hoải nhìn theo chuỗi tháng ngày chúng ta đã cùng chia nhau sợi dây kéo dài hạnh phúc, và từng dại dột suy nghĩ rằng có nên cắt đứt chúng ra.
Vốn dĩ, yêu thương bền lâu chính là một thử thách lớn lao và khó khăn. Sau khi mọi thứ cảm xúc trôi qua, việc ở bên nhau trở thành sự tẻ nhạt. Em những tưởng nếu như cố gắng sẽ vun đắp lại được, em những tưởng một ngày nào đó có thể mang những cảm xúc ban đầu trở lại vẹn nguyên.
Không ngờ em lại vội vàng quá.
Chúng ta cho nhau thời gian để bình tâm suy nghĩ, vậy mà giờ lại biến thành một khoảng trống cách xa, dù làm cách nào cũng không thể nghe được nhịp đập trái tim của đối phương nữa, thì đợi chờ nhau còn có ý nghĩa gì?
Yêu thương xa tay với, khác nào cuộc sống hôn nhân gặp kẻ thứ ba, dẫu cho hình thức không giống nhau nhưng bản chất thì duy có một. Vốn đã hết yêu thì có chờ đợi thời gian trôi để lấy lại cảm xúc yêu thương cũng chỉ là sự viển vông bày ra tự lừa gạt mình.
Chờ đợi xong rồi, có còn yêu thương không?
Chỉ e là đã sớm đánh mất tất cả rồi!
Chúng ta từ bao giờ đã phải cắn răng chứng tỏ mình đang hạnh phúc, phải giả tạo nói cười như đóng kịch với người mà vốn dĩ chúng ta rất yêu? Đúng là khi yêu thương hết thì mọi thứ biến thành bạc bẽo, trách người không được, chỉ trách ta, tại sao tình quá ngắn ngủi, lại đem ra tiêu xài nhanh đến như thế.
Chờ đợi xong rồi, nhưng chắc chẳng còn yêu thương nữa đâu anh!
Kết quả vẫn giống nhau cả thôi, từ lúc chúng mình nói hãy cho nhau thời gian để lấy lại cân bằng, nhưng bây giờ nghĩ lại em mới thấy, đáng lẽ lần đó nên là kết thúc. Chúng ta không thể quay lại, bởi vì chúng ta mang gánh nặng
Gánh nặng với tình cảm đã từng có, gánh nặng từ chính bản thân mình.
Chẳng còn yêu thương nữa đâu, chúng ta lại chia tay một lần nữa thôi!
Thường Đỗ