Bắt đầu từ những chồi non đang đâm chồi nảy lộc, bắt đầu từ những cánh hoa mai đang dần hé nở khoe sắc thắm. Bắt đầu từ hơi ấm của một ngày đầy nắng làm xua đi bao đêm đông giá lạnh,...là bắt đầu của một mùa xuân tràn đầy sức sống. Xuân đang về trên quê hương tôi!
***
Vậy là đã sang xuân rồi sao?! Mới đây thôi, mùa hè với tiếng ve ngân vang bao sầu khúc, hoa phượng nở đỏ rực cả sân trường thiếu vắng đi bóng dáng của những người bạn học đường. Tiếp đến là mùa thu với ao nước lạnh lẽo trong veo, hằn lên một màu xanh da trời bởi in bóng trên mặt nước lặng tờ, lá vàng khô khẽ rơi trong làn gió nhẹ sa xuống mặt đường nghe lạo xạo. Rồi mùa đông vừa sang đem theo cái rét buốt đến làng quê tôi, gió vẫn thét gào từng cơn giá băng. Để rồi, hạ - thu – đông lại đến xuân, mang lại một khung trời thơ mộng cho tất cả mọi người.
Nhìn vườn hoa cúc nở vàng rực cả một không gian, đâu đây mùi hương thoảng đưa trong gió, ong bướm từ đâu lũ lượt kéo đến bay nhấp nhô trên cánh đồng bông luôn gợi cho người ta sự vui tươi háo hức về một mùa xuân đang vẫy chào. Sáng ra, tôi phụ gia đình tưới bông tỉa tót, cả vườn bông ước tính cũng khoảng được ngàn chậu. Hôm nay là hai sáu Tết, đã đến lúc phải chuyển bông lên chợ hoa xuân để bán, nhà tôi đã lên ủy ban xã để đăng kí và bốc thăm chia lô đất để bày hàng bông. Những chiếc xe tải rầm rộ, chen chút chở bông từ các khu vườn vào chợ; thế là từ sáng đến chiều hôm đó, nhà tôi đã chuyển đầy bông tới địa điểm bán, nhưng nhiêu ấy cũng chỉ là một phần vì ở nhà vẫn còn rất nhiều. Tối đến thì tôi mới lên chợ phụ mẹ trông hàng, vì thế mà tôi cảm thấy rất vui khi được chứng kiến cảnh nhộn nhịp tưng bừng của hội hoa xuân vào những ngày cuối năm. Từng dòng người tấp nập qua lại chen chân nhau dạo khắp chợ, ai ai cũng muốn mua cho mình vài chậu thật đẹp mắt để chơi trong ngày tết. Ngày lại ngày, mỗi ngày càng gần kề tết thì vườn bông nhà tôi dần thưa thớt đi, vì hôm nay bán được một số chậu thì ngày mai phải chuyển lên thêm để bán cho kịp hết. Chiều ấy, nhìn xe tải đến khuân những chậu bông lên thùng xe mà tôi cảm thấy buồn thế nào? Khi phải chia tay với những cánh hoa mà ngày ngày, tôi vẫn hằng chăm sóc. Xe chuyển bánh từ từ rời xa dần xa khu vườn đang trên đường đến chợ, đôi khi gặp phải ổ gà làm những cành hoa đong đưa qua lại như muốn chào tạm biệt tôi!!!
Khi màn đêm buông xuống, không khí những ngày này lại càng thêm náo nhiệt. Trước cổng chợ, ngoài những ánh đèn màu chạy theo dòng chữ: "Chợ hoa xuân" còn đề thêm bốn chữ thư pháp quen thuộc: "Chúc mừng năm mới". Những hàng giải khát, quán ăn đêm dựng tạm mọc lên san sát, làm điểm dừng chân cho du khách. Quay vòng những ngày giáp tết này, thế là cũng gần đến giờ chuyển khắc trong năm. Ngày ba mươi tết mới nhộn nhịp hơn hẳn, số bông còn tồn lại ở vườn nhà tôi cũng đã chuyển hết lên chợ. Khi giờ phút quan trọng kề đến chỉ còn chưa đầy mấy mươi phút nữa thôi là đến giao thừa, thế nhưng người ta vẫn đợi cho giá cả hạ từng nấc thang để mua cho rẻ. Như thế, họ cứ dạo bước khắp chỗ mà gạn giá, trả treo, bỏ đi,... Chứng kiến cảnh ấy mà tôi thấy xót xa thay cho cha mẹ tôi và cả những người làm bông như nhà tôi. Nhưng khó mà trách được, đó đã là thói quen đời thường trong chuyện bán mua từ bao đời nay. Để rồi cuối cùng thì số bông nhà tôi cũng đã bán hết sạch, bên cạnh các chủ vườn khác cũng chỉ còn rải rác vài chậu thưa bông còn tồn lại. Tuy hết bông ở chợ nhưng ở nhà vẫn trữ lại vài chậu lớn chơi trong ngày tết. Đúng vào thời điểm này, tiếng đồng hồ tít lên bởi đài phát thanh, tiếp đó là tiếng chuông nhà thờ ngân nga vang vút lên trời cao. Từng tràng pháo hoa lũ lượt được bắn lên bầu trời vắng sao, tiếng nổ rần trời tung tóe ra cả tứ hướng với đủ sắc màu làm sáng rực cả một vùng trời. Cùng lúc, một bài hát mà hầu như ai cũng quen thuộc của năm mới với tựa đề: "Happy new year" vang lên bởi ban tổ chức ủy ban xã. Tất cả đã làm cho tâm hồn mọi người như được trẻ lại, trào dâng một niềm hạnh phúc và hân hoan khi đang bước vào một năm mới. Kìa! Một năm cũ đã đi qua theo thời gian lặng lẽ trôi để rồi giờ đây, một năm mới đã và đang bắt đầu ...
Dòng đời ngược xuôi luôn phải bôn ba lo toan mọi điều trong kiếp sống, đôi khi làm cho chúng ta cảm thấy mệt mỏi và chán nản. Nhưng bù lại, chúng ta lại có một cái tết truyền thống thật đẹp đẽ, vui tươi và mang đậm bản sắc văn hóa dân tộc. Cho ta một khoảnh khắc vui chơi thỏa đáng, một thời gian để nghỉ ngơi sau một năm trời vất vả lao đao, cùng với bao lời chúc tốt đẹp đầy hy vọng trong năm mới. Ngày Tết là ngày để chúng ta giã từ dĩ vãng với những gì không may mắn tốt đẹp trong năm cũ, để cầu chúc cho một năm mới sẽ tốt đẹp hơn và phải tốt đẹp hơn nữa! Quan trọng hơn hết, đó là ngày để gia đình được sum vầy từ bốn phương trở về chốn xưa. Quây quần bên bữa cơm tất niên, buổi tiệc đầu năm sau bao tháng ngày xa cách bởi công ăn việc làm, con đường học vấn mà phải tha hương nơi xứ người. Đó còn là một niềm vui sống thiết tha yêu đời, để làm vơi đi bao tủi cực trong cuộc đời. Đó là một cái tết cổ truyền của dân tộc ta tự bao đời nay.