- Tin tức
- Truyện Ngắn
Tình yêu mang tên U23 Việt Nam
2018-02-09 11:53:24
Tôi sẽ bắt đầu câu chuyện bằng hình ảnh quốc ca Việt Nam vang lên trên sân vận động Thường Châu-Trung Quốc. Khoảnh khắc lịch sử ấy bao nhiêu giọt nước mắt đã rơi. Những giọt những mắt hạnh phúc vỡ òa khi lần đầu tiên U23 Việt Nam lọt vào chung kết một giải đấu châu lục. Những giọt nước mắt nghẹn ngào thương những cầu thủ Việt Nam phải thi đấu dưới cơn mưa tuyết buốt lạnh. Những giọt nước mắt rơi cho những nghịch cảnh trớ trêu, khắc nghiệt. Những giọt nước mắt cho những yêu thương đong đầy.
Thường Châu bên ấy tuyết rơi rồi. Hà Nội nơi này cũng có mưa. Nhưng tất cả có là gì khi ngọn lửa trong tim vẫn cháy, khi niềm nhiệt huyết vẫn căng tràn hơn bao giờ hết, khi tình yêu bóng đá, tình yêu Tổ quốc được cháy hết mình. Chưa bao giờ những con người Việt Nam lại hạnh phúc, lại đoàn kết gắn bó đến như vậy. Chưa bao giờ hình ảnh cờ hoa lại nhuộm đỏ khắp mọi nẻo đường đến như thế. Đâu đâu cũng nghe người người, nhà nhà nhắc về U23, nét mặt ai cũng hân hoan, rạng rỡ.
Chúc ta đang sống trong những ngày hạnh phúc nhất, trong những cảm xúc dâng trào mà chỉ có bóng đá mới đem lại.
U23 Việt Nam và những chiến binh áo đỏ anh hùng. VCK U23 châu Á đã kết thúc nhưng những dư âm về một giải đấu đại thành công, về câu chuyện cổ tích U23 Việt Nam đã viết nên thì sẽ còn vang mãi. Chúng ta sẽ còn phải nhắc nhiều về họ cho đến lâu, rất lâu sau này.
U23 Việt Nam- niềm tự hào dân tộc. Những con người đáng tự hào ấy đã giúp tôi nhận ra nhiều điều. Rằng thế nào là không bao giờ bỏ cuộc, là cố gắng hết mình, là chiến đấu tới giây phút cuối cùng. Tôi thật sự đã khóc khi trọng tài thổi còi kết thúc trận chung kết. Tôi khóc khi nhìn thấy Tiến Dũng gục ngã khóc, Xuân Trường thẫn thờ trên sân. Và chắc hẳn nhiều cổ động viên không thể kìm lòng khi thấy huấn luyện viên Park Hang Seo động viên học trò " Chúng ta đã nỗ lực hết sức, tại sao phải cúi đầu". Phải rồi các chàng trai của tôi ơi, các anh đã làm rất tốt tại sao phải cúi đầu, hãy ngẩng cao đầu vì chúng tôi vẫn luôn yêu qúy các anh, vẫn luôn ở bên ủng hộ các anh dù có ra sao đi nữa và vẫn luôn tự hào về các anh- như những người anh hùng dân tộc. Hôm nay chỉ là các anh kém may mắn hơn thôi.
Nếu ai đó còn buồn vì niềm vui ấy chưa thật sự trọn vẹn. Thì xin hãy cứ khóc đi, khóc vì nhiều khi chỉ là nước mắt cần rơi, khóc để sau đó trên môi nở nụ cười và tiếp tục ủng hộ những chàng trai áo đỏ- những nhà vô địch trong trái tim hơn 90 triệu người dân Việt Nam. Chúng tôi yêu mếm những dáng người nhỏ bé, yêu mếm những bước chạy nhanh nhẹn trên sân cỏ và hơn hết chúng tôi yêu mếm tất cả các anh.
Nếu ai đó hỏi tôi những ngày này điều gì làm bạn hạnh phúc nhất. Tôi nghĩ không chỉ riêng tôi mà sẽ có rất nhiều, nhiều người khác sẵn sàng tự hào đáp là U23 Việt Nam. Chúng ta đang thật sự sống trong những ngày hội, những ngày hạnh phúc nhất. Và một lần nữa xin cảm ơn toàn bộ đội tuyển U23 những cầu thủ, những bác sĩ, những trợ lí huấn luyện. Và không quên cảm ơn thầy Park Hang Seo, người thầy đã dành hết tình yêu của mình cho bóng đá Việt Nam.
Theo Truyenngan.com
Trao đổi thông tin
Các tin khác
- Giấc mộng cũ [2018-03-13 11:57:42]
- Em yêu anh ấy [2018-03-12 14:53:29]
- Câu chuyện tình yêu. [2018-03-09 11:35:34]
- Vết sẹo [2018-03-07 08:43:09]
- Mây trắng tháng Ba [2018-03-02 10:54:14]
- Những ngày không anh [2018-03-01 11:25:08]