Viết cho "tôi 30"...
Viết cho những ngày cuối năm bộn rộn những cảm xúc khó gọi tên...
Viết cho những thứ sẽ thay đổi và không ít biến cố từ giờ cho tới khi "tôi 30"...
Và hãy cho phép "tôi 23" gọi "tôi 30" là "chị" vì tôi biết lúc ấy, "tôi 30" khác "tôi 23" về cơ bản là những nếp nhăn. Những nếp nhăn trên khuôn mặt, nghĩa là lúc ấy chị già hơn tôi bây giờ về ngoại hình, cả những nếp nhăn trong não, nghĩa là lúc ấy chị già hơn tôi trong suy nghĩ. Tôi nghĩ là vậy!
"Tôi 23", tôi hiện tại của những ngày thanh xuân tươi trẻ, của những ước mơ sặc mùi lãng mạn, ngọt ngào và trong trẻo. Tôi của những ngày ngây ngô biết yêu, chập chững hiểu về sóng gió cuộc đời và bắt đầu biết rằng mình không thể trẻ con mãi. "Tôi 23", vẫn còn chộn rộn với mấy mẫu cảm xúc bé tí, những mẫu suy nghỉ đơn sơ về những con người quanh tôi và không ít lần vấp ngã rồi khóc òa như trẻ nhỏ để thỏa những uất ức trong tim.
"Tôi 23", bốc đồng với những quyết định rồi bao lần tự nhủ với bản thân, nếu sau này quyết định đó sai, chị cứ đổ lỗi cho sự bồng bột của tôi nhé!
"Tôi 30", tôi tương lai sau những biến cố lớn trong đời, và nếu không có biến cố nào quá lớn để khiến "tôi 23" không còn trên đời, không thể trưởng thành "tôi 30" thì lúc ấy, chị đừng giận nhé, cũng đừng hối tiếc về những ngày thanh xuân tươi trẻ của chúng ta.
Tôi không thể hứa là sẽ sống hết mình cho chúng ta những ngày trẻ nhưng tôi dám chắc sẽ sống một cách trọn vẹn nhất có thể.
"Tôi 30", không còn lắm ước mơ ngây ngô, lúc này, chúng ta may mắn có được những đứa con bé bỏng với người đàn ông lớn trong cuộc đời rồi nhỉ. Lúc ấy, chị sẽ hạnh phúc chứ, tôi nghĩ là có, bởi tôi bây giờ rất rất thích trẻ con chị ạ! "Tôi 30", toan tính nhiều về vật chất thiệt hơn, ứng xử khôn khéo và biết mình hơn trong cuộc đời này rồi!
Nếu ngày sau, trong những ngày nghỉ cuối tuần, chị nghĩ về những ngày của tôi, xin đừng cảm thấy buồn. Bởi tôi biết, lúc này đây, khi viết những dòng này suy nghĩ của tôi có lẽ đang khác chị. Xin đừng cảm thấy hồi tiếc về những điều tôi chưa làm được chị nhé, vì hiện tại tôi đang cố hết mình để thực hiện những điều xa xỉ với chị lúc ấy. Và cũng xin đừng hối hận về những sai lầm của tôi hiện tại ạ, vì những ngày chúng ta còn non nớt trong suy nghỉ.
Chị này, nếu ngày sau ai đó hỏi chị về tôi, mong chị hãy cười thật mãn nguyện, hãy cảm thấy hài lòng về tuổi trẻ của chúng ta. Hãy kể cho những đứa trẻ của chúng ta về những điều ước đẹp đẽ mà chúng ta từng có với nhau, về những con người từng dạy chúng ta bài học đầu đời về tình bạn, tình yêu, tình người nhé!
Tôi, hiện tại, muốn sống để trưởng thành chị, chứ không phải tồn tại để tạo thành chị. Vậy nên, những ngày trẻ của chúng ta, tôi sẽ cố hết mình để sống thật trọn vẹn.
Theo Guu